Page 31 - 24-page-qr
P. 31

CHẾT ĐÓI   *

                                                                 Quét mã QR
                                                           để nghe Audiobook

                  Mỗi khi chợt nghĩ lại, tôi vẫn bàng hoàng về những năm
              khủng khiếp ấy. Hình như bỗng một hôm có bàn tay ai vét đi
              hết sạch gạo. Người ta chạy quanh, nháo nhác rồi chết đói cả

              một vùng.
                  Những làng giấy, làng lĩnh lụa, cả đời nước sông gạo chợ,
              hàng họ bán lấy tiền sao cho lại với hạt gạo. Rồi cả đến gạo giá

              cắt cổ cũng không thấy mặt hạt gạo đâu nữa. Không còn là thóc
              cao gạo kém, mà không có gạo, chợ không có gạo, hết gạo.
                  Chỉ tháng trước, tháng sau, những lớp học truyền bá quốc ngữ

              buổi tối đã vãn hẳn. Học trò “truyền bá” toàn thợ seo, thợ cửi đói
              gầy rạc rồi bỏ đi đâu hay chết đâu. Lại thêm người đói các nơi ùn

              tới. Trong đầu chợ, nhan nhản người đem bán trẻ con. Ở làng tôi,
              người ta quẩy trẻ con sang bán ở các chợ bên kia sông Hồng. Có
              người chuyên đi buôn trẻ con, như thời thường mua bán gà lợn.
              Nhưng đâu bây giờ cũng hết cái ăn, ai còn mua trẻ con làm gì. Dắt

              đi, lắm khi lại dắt về. Khốn khổ.
                  Đêm đêm, các làng quanh chợ, các anh Liêm, anh Đại ở Yên

              Thái,  bác  bảy  Nền  làng  Tân,  nhiều  người  phải  đi  rà  rà  ngăn


                  * Tác phẩm của nhà văn Tô Hoài trao cho ông Nguyễn Quang Ân tháng
              10/1944 trong dịp cùng với nhà văn và nhà nhiếp ảnh Võ An Ninh hướng dẫn
              các nhà làm phim Nhật Bản quay lại những nơi mà nhà văn đã ghi lại trong
              tác phẩm của mình về thảm cảnh nạn đói năm 1945.

               324
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36