Page 30 - 24-page-qr
P. 30

NẠN ĐÓI NĂM 1945 Ở THÁI BÌNH           *


                                                                 Quét mã QR
                                                           để nghe Audiobook
                  ...
                  Không phải mọi người đều chịu cái đói. Ở thành thị, công
              chức, người đi buôn vẫn sống bình thường, tuy có điều vất vả.

              Chính nông dân ở các làng mới bị đói nhiều ngay trên mảnh đất
              ruộng vườn của họ.
                  Không còn gì để bỏ vào bụng nữa. Người dân lam lũ từ các

              vùng chung quanh bắt đầu ùn ùn kéo nhau về trung tâm. Nhiều
              huyện như Kiến Xương, Tiền Hải người ta kiếm ăn bằng mọi
              cách để rồi ngã chết ra cả nhà. Những người còn sức đi được thì

              đi thành từng đoàn, họ lê bước trên những nẻo đường về thị xã
              với bộ quần áo rách rưới, có người gần như trần truồng vì đã bán
              những bộ quần áo lành lặn để đổi lấy gạo ăn. Cái đói cái rét cắt

              thịt như thúc giục họ tiến bước về phía trước. Người nào đói quá
              thì lả đi gục xuống để rồi không bao giờ dậy nổi nữa. Hai bên

              đường, thây người chết đói ngã ra như rạ, lại càng giục họ đổ về
              Thái Bình bất chấp một vành đai lính tráng bao quanh khu vực
              thị xã ngăn không cho họ vào.

                  Tôi nhớ rất rõ lúc ấy là vào khoảng gần tết, trời mưa phùn âm
              ỉ kéo dài suốt cả tuần lễ khiến cho cái rét lạnh căm căm càng làm
              tăng cái đói cồn cào xé ruột xé gan, ăn được một chút là thấy đói



                  * Trích: Lưu Văn Lăng - Hồi ký năm 1945 - 1946. Tạp chí Xưa và Nay,
              số 43, tháng 9/1997.

               322
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35