Page 73 - 100 truyện nghề báo
P. 73
Đế quốc Mỹ ném bom tàn phá phố Khâm Thiên, Hà Nội, tháng 12/1972
NGƯỜI TA KHÓC,
73
NGƯỜI TA VẪN NGẨNG ĐẦU...
ó mặt tại các trận địa đánh B52, kịp thời trong màn sương đục màu nước gạo, để lại một
viết bài phản ánh về những trận đánh loạt tiếng nổ”.
Cquật cường của quân dân Thủ đô cũng Tận mắt chứng kiến tội ác của đế quốc Mỹ
như lên án tội ác của đế quốc Mỹ gây ra cho nhân gây ra tại phố Khâm Thiên, ông không nén
dân ta, nhà báo Phạm Thanh, nguyên phóng viên được nước mắt và sự căm hận: “Một cháu bé gọi
báo Nhân Dân kể: “Nghe còi báo động, tôi vội cài mãi: “Mẹ ơi! Bế con với”. Người mẹ cào đất đá,
cái phù hiệu phòng không có gạch chéo đỏ lên mười ngón tay máu chảy ròng ròng. Anh em
ngực áo, lấy xe đạp lên tòa soạn. Trên đường nghe cứu sập, lật những mảng bêtông, moi gạch đưa
tiếng bom nổ rền phía Đông Anh, tiếng súng tầm cháu ra, thì cháu đã thỉu đi rồi. Ngay nơi dựng
cao tầm thấp, có loại như gầm thét, có loại nghe bia căm thù, từ số nhà 45 đến 51, người chết đưa
vừa đanh. Tôi nhớ, những đêm đứng trên đài quan ra xếp đầy vỉa hè, và cả dưới lòng đường, quan
sát, hễ thấy B52 vào thì anh em nói rõ ràng, rành tài bé chồng lên quan tài lớn. Đưa ai vào quan
mạch hướng, tốp, cự ly... Nhưng F.111 vào, thì có tài, lấy phấn viết tên trên nắp để tránh nhầm.
anh nói đến líu lưỡi. Nó bay nhanh quá, ào một Gia đình nào xếp gọn một khóm quan tài cho gia
cái qua đầu. Cái bóng đen chùi chũi ấy mất hút đình ấy…”.
Quét QR BÁO CHÍ HẬU PHƯƠNG
để nghe Audio 141